ĐI DỌC VIỆT NAM..
HÀ NỘI ơi trái tim hồng
Yêu em say chén rượu nồng thanh tao
Cốm vòng thơm dẻo hôm nào
Xuân sang đón bạn hoa đào tiễn đông
Sánh vai tố nữ LÂM ĐỒNG
Túi bom QUẢNG TRỊ anh hùng hôm nao
Rừng ĐẮK LẮK quý biết bao
AmaKong đã thấm vào hồn ai
Rượi nồng tình chẳng nhạt phai
Trai thêm dũng mãnh gái tài tề gia
Đường quyền BÌNH ĐỊNH xuất ra
Kẻ thù khiếp sợ chạy xa chẳng
màng
Vươn lên kinh tế vững vàng
ĐỒNG NAI hội tụ đàng hoàng nguy nga
ĐỒNG THÁP sen ngát hương xa
Thơm nồng trên mộ cha già kính yêu
Miền trung nắng nỏ mưa chiều
Địa linh nhân kiệt bao nhiêu thiên tài
Võ Nguyên Giáp : Một không hai
Sống đánh giặc thác nghỉ ngơi vũng chùa
QUẢNG BÌNH đó bạn nhớ chưa
Rộn ràng sau những cơn mưa
VŨNG TÀU
Vọng hồn gió núi LAI CHÂU
Bén duyên quan họ sông cầu BẮC NINH
Thướt tha em lúa THÁI BÌNH
Thơm mùi con gái chung tình đảm đang
Thăm miền sông nước TIỀN GIANG
Đò xuôi đò dọc đò ngang sớm chiều
Miệt vườn cây trái thương yêu
Dòng sông bến nước làm xiêu lòng mình
Ơi người con gái TÂY NINH
Năm canh ngủ núi chọn mình giấc riêng
Núi Bà đen chốn linh thiêng
Ngưòi xa ở khắp mọi miền vãn du
LÀO CAI xứ sở sương mù
Sa Pa tuyết phủ trắng mùa lá thay
Bắc hà rượu ngọt đắm say
Xôn xao thôn nữ ngất ngây chợ tình
BẾN TRE dáng đứng quê mình
Kẹo mềm thơm ngọt người xinh tóc dài
Xứ dừa có một không hai
Sánh đôi chè ướp hương nhài THÁI NGUYÊN
Mường trời xứ sở ĐIỆN BIÊN
Hoa ban nở thắm những triền núi cao
Tô thêm chiến tích hôm nào
Ngàn năm dấu ấn đi vào sử sanh
THỪA THIÊN HUẾ đón mời anh
Vị tô bún sớm bình minh ấm lòng
Câu hò ai thả giữa sông
Gửi người giữ trọn tấm lòng em trao
Hỡi chàng công tử BẠC LIÊU
Có về xứ huế thả diều cùng em
Lên tàu lửa thức qua đêm
Về thăm vùng nhãn HƯNG YÊN
chín vàng
Rinh về đem biếu họ hàng
Quý nào hơn cả bạc vàng ngọc trai
HẢI PHÒNG hoa phượng đốt trời
Cát bà mắm cốt khoai thời đâu hơn
Mưa dầm thiu nắng QUẢNG NAM
Đất buồn cây khóc đâu cơn nhọc lòng
ĐÀ NẴNG có đáng sống không
Ngêu sò ốc hến gió thông thốc luồn
Đua cùng phú quốc KIÊN GIANG
Ngọc trai lấp lánh xếp hàng vương gia
SÀI GÒN hòn ngọc ngày xa
Dòng kênh nghiêu lộc thay da từng ngày
Có tiền nhớ thả vô đây
Chung tay góp sức bủa vây đất vàng
Muốn trồng cây xứ BẮC GIANG
Vải thiều ngon ngọt bạt ngàn trùng xa
Địa đầu đất việt chúng ta
Dòng sông nho quế hiền hoà bao quanh
Cờ bay phấp phới tung hoành
Đỉnh cao lũng cú trời xanh chủ quyền
HÀ GIANG gió lạnh triền miên
Mà thương nắng nỏ cháy miền CÀ MAU
Cội nguồn tiên tổ nơi đâu
Miền quê PHÚ THỌ khắc sâu trong lòng
Việt nam dòng máu lạc hồng
Từ trong trăm trứng cùng chung giống nòi
CAO BẰNG thác đổ lưng trời
Suối Lênin chảy là nơi khởi nguồn
Núi Cácmax ánh mây luồn
Từ hang pắc bó thắp nguồn sáng lên
TUYÊN QUANG đến nhớ đừng quên
Ơ kìa cô tấm hiện trên mắt ngời
YÊN BÁI cảnh đẹp giữa đời
Ruộng bậc thang hút hồn người tới thăm
Chạnh lòng sông nước VĨNH LONG
Thương về HÀ TĨNH với dòng sông lam
Trên sông vàm cỏ LONG AN
Xác tàu giặc vẫn ngủ yên đáy dòng
NGHỆ AN bạn có biết không
Cụ Nguyễn Ái Quốc lọt lòng từ đây
Đau thương đất nước giặc giày
Bôn ba cưú nước những ngày gian truân
VĨNH PHÚC dưới ngọn cờ thần
Bà trưng khởi dựng lòng dân vững bền
Khoán mười Kim ngọc đầu tiên
Lan ra rộng rãi mọi miền noi theo
QUẢNG NINH biển đẹp làm sao
Hạ long vịnh ấy nơi nào sánh đây
Tới miền BẮC KẠN hôm nay
Men nồng tình ủ không say không về
Ơi nàng tô thị xa quê
Chờ chồng hoá đá lời thề đợi nhau
LẠNG SƠN em đứng đã lâu
Mấy ngàn năm tuổi nhuốm mầu cô đơn
Chồng đà vì nước vì non
Nàng bồng con vẫn mỏi mòn ngóng theo
KOM TUM vùng núi cheo reo
ĐẮC NÔNG cũng một cảnh nghèo chẳng hơn
SƠN LA pi pặp trắng đêm
Véo von gọi bạn môi mềm điệu then
HOÀ BÌNH dòng điện sáng lên
Cơm lam đón bạn gọi tên xứ mường
KHÁNH HOÀ ơi biển nha trang
Thanh long BÌNH THUẬN xuất sang xứ người
TRÀ VINH thuở ấy hẹn rồi
Ghe ngo đua hội tiếng cười vui thay
Xô bờ nước chảy vô đây
Tưới nho NINH THUẬN những ngày nắng hong
CẦN THƠ gạo trắng nước trong
Tới rồi ngơ ngẩn lòng không muốn về
NAM ĐỊNH nổi tiếng làng nghề
Đúc đồng tạc tượng ai thuê cũng làm
Ông cò quê đất HÀ NAM
Cả đời danh giá phi phàm cuộc thơ
Qua NINH BÌNH vãng cảnh chùa
Lên thăm núi thuý đọc thơ Tản đà
Xuôi dòng sông mã hiền hoà
Hàm rồng THANH HOÁ quê bà Trinh nương
Dịu dàng chín nhớ mười thương
Thanh hà đất vải HẢI DƯƠNG lẫy lừng
Rau đắng cá lóc SÓC TRĂNG
Ai ăn cũng sẽ cắn răng ngậm ngùi
Xa rồi nỗi nhớ đầy vơi
HẬU GIANG mến khách quý người phương xa
Đây rồi nét đẹp quê ta
Khuôn trăng BÌNH PHƯỚC tưới hoa cải ngồng
Đảo lý sơn giữa biển đông
Quê hương QUẢNG NGÃI mênh mông vựa hành
PHÚ YÊN nghề cá biển xanh
Vươn xa bão táp ngập ghềnh trùng khơi
Hãy về quê đấy bạn ơi
Hương thơm vị cá gọi mời đắm say
AN GIANG nhiều nét đổi thay
GIA LAI vững bước giờ đây khải hoàn
Vi vu tiếng gió gọi ngàn
Rừng xanh giữ đất bình an lũ về
Mặn mòi nhớ những đam mê
Mênh mang biển gọi đêm hè chơi vơi
BÌNH DƯƠNG sản vật gọi mời
Gỏi gà măng cụt người ơi tìm về
Nao nao nỗi nhớ hồn quê
Sáu ba tỉnh lị tựu tề bên nhau.
05/5/2023
Nguyễn Viết Hồng