Trái tim vô cảm..
Đời mải bươn , xoay cơm áo
gạo tiền
Vô cảm hững hờ, trước muôn vàn cái đẹp
Đời đã đi , mà được quay lại
tiếp
Puskin , chắc cũng vẫn làm
thơ…
Ông đã nhìn ra, cái đẹp gửi
vào thơ
Nên ông sống ,có rất nhiều
thi vị
Đã cho nhau ,hiểu điều chân,
thiện, mỹ
Chốn nhân gian ,ông đã có
công đầu …
Cuộc sống kia, còn có nghĩa
gì đâu ?...
Cứ đuổi theo...tiền, mà quên
đi tất cả
Mỗi cuộc đời , giống như từng chiếc lá
Lúc lìa cành ,cũng sẽ hóa đất
thôi….
Xin đừng ,vô cảm trái tim ơi
!
Nếu anh đi xa ,không còn sống
trên đời
Em có biết ?, khoảng đời nào
trống vắng
Bạc vàng kia : Ngọt - đắng trái
tim ơi!.?….