Duyên nợ với dòng sông …
Mặt trời cõng nắng nhô lên
Tóe tung dải thảm vàng bên cửa nhà
Mầm cây tách vỏ nhú ra
Vươn cao đón hạt mưa xa lạnh
lùng
Lúa mùa vừa gặt xong
Ruộng thay áo mới xanh đồng mạ lên
Rì dầm gió gọi hoa đêm
Đào đem xuân mới tươi thêm
mùa màng
Én về đậu võng chùa làng
Hương cau thơm ngát bay ngang
ngõ chùa
Tiểu đồng quét lá dưới mưa
Đẫm từng vạt áo như vừa giặt
xong
Dáng ai thắt đáy lưng ong
Gánh tình đỡ mẹ lưng còng chợ
trưa
Kìa ai múc nước ao chùa
Tưới hoa tím đỏ vườn xưa thánh
trồng
Làng tôi có một dòng sông
Xuân nào bờ cũng cải ngồng
trổ hoa
Bến sông đò chợ lại qua
Đêm trăng yên ả lời ca ngọt
ngào
Ngân nga những điệu ca dao
Thả vào hồn gió cho bao đợi
chờ
Lòng người đi ở ngẩn ngơ
Hầu bao buộc chặt câu thơ cõi
lòng
Để khi nhớ ,để khi mong
Thương về một mối tơ trong
hai làng
Gánh lòng lên chuyến đò ngang
Qua sông về với chợ làng đợi
nhau
Gói tình trong cánh hoa ngâu
Lém vào những nụ hôn đầu mùa
yêu
Thì thầm tim nói bao điều
Ai về hỏi mẹ cho yêu khác
làng
Chỉ là tục lệ xưa mang
Hai làng kết chạ không màng
duyên nhau
Làng tôi chuyên nghiệp trồng
cau
Làng em cũng chỉ trồng trầu mà thôi
Trầu cau giữa chợ sánh đôi
Còn duyên phận của đôi người
thì không .
Bởi là từ thuở cha ông
Lời nguyền thề trước dòng
sông, cõi lòng
Trải qua mười thế kỷ dòng
Hai làng sống chết tương đồng
lẫn nhau
Trong cơn bão lửa quặn đau
Khi no khi đói coi nhau là
nhà
Thấy nhau mặt nở như hoa
Vòng tay thắt chặt coi là anh
em
Cũng không phân biệt dưới
trên
Làng nào cũng được ngôi trên
làng nào
Xưng hô ,lời mật ngọt ngào
Mỗi khi gặp mặt miệng chào “
lạy anh”
Những lời tim thật văn minh
Thấm vào cả những thần linh
hai làng
Thủa xưa kết chạ giữa đàng
Cùng nhau ban những lời vàng
như sau :
Lời nguyền vẻn vẹn mấy câu
Một là cấm kỵ lấy nhau hai
làng
Hai là những việc, hai làng
Mọi người phải nói giữa đàng
cùng nhau
Ba là cấm nói đằng sau
Bốn là nếu gặp, gật đầu rồi
đi
Không được bàn tán truyện gì
Giữa đường giữa chợ - ấy thì
không nên
Phạm vào cũng chẳng ưu tiên
Để lường chia rẽ tình duyên
hai làng
Lời nguyền tuyên đọc giữa
đàng
Nhà nhà phải thuộc lời vàng
khắc ghi
Nếu ai vi phạm điều gì
Quan làng phạt nặng quyết thì
không tha
Đôi nào mót đói mò ra
Ăn cơm trước kẻng ,bỏ nhà mà
đi
Làng không cho cưới treo gì
Lại còn phạt nặng đuổi đi cấm
về
Trong lòng bao nỗi tái tê
Yêu quê cũng phải vì quê lệ
này
Những mong trời đất đổi thay
Hai làng phá lệ cho ngày đoàn
viên
Gái ngoan sánh với trai hiền
Rể ,dâu thơm thảo hai triền
dòng sông
Cùng nhau trồng cải đơm ngồng
Cho hoa vàng rực Đoài,Đông
hai làng….
Bắc cầu dải yếm ta sang
Xóa đi lạc hậu hai làng ngàn
xưa
“Trầu vàng têm với cau chua ”hai làng .
Cho xuân hoa nở rộn ràng
Cho môi ai thắm đỏ đàng hai
thôn…
Về phép cưới vợ …
Ngày tôi về phép thôn Đông
Phải đi qua bến con sông thôn
Đoài
Cánh đồng trồng Cúc và Mai
Xuân về vàng rực cả hai xứ
đồng
Thấy tôi lính trẻ thôn Đông
Mấy cô em gái má hồng ghẹo
trêu
Một cô bạo dạn nói yêu
Lém tôi những cái nhìn siêu
hớp hồn
Biết tôi không giám ngẩng
nhìn
Lại thêm cô nữa xông lên đế
vào
“Này anh ! yêu nó thật
sao?”..
Ngắm em với nó đứa nào xinh
hơn ?
Bóng chiều tím rịn hoàng hôn
Xuống đò tôi mới bồn chồn
ngoái theo
Dáng cô thôn nữ yêu kiều
Trong tim lấp lánh ánh chiều
bến sông…..
Lên đò chân bước xuống đồng
Men theo lối nhỏ dọc sông
xuống đường
Trong tim xao xuyến nhớ
thương
Người con gái ấy quê hương
đang chờ
Ngày nào chỉ gặp trong thơ
Mẹ cha mai mối xe tơ chỉ hồng
Thương em phận gái chưa chồng
Vì tôi em phải nén lòng vì
ai…
Em là con gái thôn đoài
Mắt xinh lúng liếng mài ngài
dễ ưa
Vẫn còn mải miết cấy trưa
Mấy đon mạ mót mẹ vừa gánh ra
Thấy anh lính trẻ ngang qua
Nhìn tôi em hiểu chính là..
của em
Ngọt ngào em hỏi thử xem
Miệng thì lí nhí…tìm em ấy à
?…
Vậy mà suốt tối hôm qua
Em sang đứng đợi ngõ nhà đón
anh
Nụ cười đáy mắt long lanh
Em làm rạo rực tim anh mất
rồi
Gánh gồng mạ, bước theo tôi
Ríu ra ríu tít những lời vành
khuyên
Những mong biển lặng trời yên
Quan làng quên chuyện lời
nguyền ngày xưa…
Lệ làng không vạ người đưa
Quê hương thay đổi đường xưa
đâu còn
Chỉ còn lối tắt con con
Em đưa ven ruộng về thôn cho
gần
Vừa về tới trước ngõ sân
Chó con thấy lạ cứ vần chổi
kêu
Cha đang ngồi dán cánh diều
Thấy tôi ,mừng rỡ cha kêu… ối
trời !…
Con trai quý của ta ơi
Sao con chậm thế để người ta
mong
Tính cha chẳng thích lòng
vòng
Hỏi ngay có gặp nó không ấy mà..?
Nó sang từ tối hôm qua
Đợi con dưới gốc cây đa lối
về
Thí thoảng lại chạy lên đê
Đợi con tới sáng mới về thôn
bên
Bây giờ cha mới nói tên
Cha thương con bé ngoan hiền
nết na
Uớc gì về cửa nhà ta
Mẹ cha nhờ cậy khi già thay
tôi…
Tôi đi canh giữ biển trời
Chỉ khi nghỉ phép mới ngồi
bên cha
Tri ân, tri kỷ cha già
Lòng tôi sao giám bỏ qua lời
này …
Thương cha tôi trả lời ngay
Tùy cha định liệu cho ngày
đoàn viên
Nụ cười sảng khoái tựa tiên
Hô to… cha có dâu hiền rồi
nghe !…
Mẹ tôi vẫn đứng đầu hè
Nghe cha tôi nói như mê mẩn
hồn
Vui quá quên cả ăn luôn
Chạy sang hàng xóm chia tuôn
hết quà
Mẹ khoe em đẹp nết na
Con dâu tôi đấy các bà ngắm
xem
Em còn làm điệu ..ai thèm..
Con trai mẹ đấy mẹ xem kia
kìa..
Lính đồn ,chẳng cạo râu ria
Nhìn trông chẳng khác ông kia
bà này
Cha thì thẳng tính, mắng ngay
Sao con lỡ để cha này khó coi
Hãy vào đứng trước gương soi
Nếu anh thấy đẹp thì thôi
đừng buồn
Thế là tôi cạo râu luôn
Cha cười thanh thách hết buồn
vui ngay
Tôi đi khắp thế gian này
Mà không bằng ở một ngày bên
cha
Hôm nay mới thốt lời ra
Chỉ một tháng phép cả nhà
tính sao
Mẹ tôi dồn dập nói vào
Thời gian ít thế tính sao bây
giờ ?
Cha tôi vẻ mặt thẫn thờ
Để ta định liệu ngày, giờ
cưới ngay !
Cả nhà tất bật vòng xoay
Lợn, gà ,tiền bạc ,thiếu vay
,nợ đòi
Chiều nay cha đã quyêt rồi
Một trăm mâm chẵn ,không mời
khách xa
Quan viên trong họ người nhà
Bà con nối xóm không qua
người nào
U mày thử tính xem sao
Gọn gàng lễ hỏi này vào bao
nhiêu ?
Cha đã vất vả bao điều
Lo toan mọi việc cưới treo
mấy lần
Anh cả , chị tứ ,chị vân
Một tay lo liệu cho xuân mãi
về
Bây giờ lại vượt con đê
Cha sang dẫn cưới em về làm
dâu
Đi nhanh như phép nhiệm mầu
Tôi theo chẳng kịp tụt sau
cha rồi
Tim như trống đập vang trời
Bỗng nhiên tôi thấy dụng rời
chân tay
Yếu mềm như những sợi dây
Người trêu hỏi gặng lễ đây ấy à ?….
Bàng hoàng một thoáng rồi qua
Ngọt ngào tôi mới thưa cha
,..con là..
Ấp úng chẳng thoát lời ra
Em đành nói đỡ đấy là ..nhà
con ! …
Quan viên hai họ cười ròn
Trống làng đỡ thúc dập dồn
trong tim
Trước em tôi vẫn im lìm
Chỉ nhìn đáy mắt ,nghe tim tỏ
tình
Tổ tiên hai họ anh linh
Phù cho con cháu đẹp tình vẹn
đôi
Lời nguyền xưa phải bỏ thôi
Cho tình yêu thắm với đời tự
do
Thỉnh cầu ,cha vợ hét to .
Dân làng thấy lạ tò mò hỏi em
Hai họ cứ thử tính xem
Quan làng ngoảng mặt thì đem
dâu về
Cùng nhau gỡ bỏ lời thề
Cho con cháu mọi miền quê xum
vầy
Phận tôi cưới đã gặp may
Quan làng đi vắng đúng ngày
dước dâu
Cha tôi khấn khởi đi đầu
Mẹ tôi trao nón nàng dâu nhẹ
cầm
lửa lòng âm ỉ lặng câm
Những mong đêm tối để thầm
bùng lên
Tân hôn gối cánh tay mềm
Lụa êm cũng kém tay em nõn nà
Em là tiên của lòng ta
Đêm nay ban những món quà
tình yêu…
Trả phép …
Thời gian nghỉ phép trôi
nhanh
Luyến lưu nhưng cũng thôi
đành chia tay
Bên nhau vẻn vẹn mười ngày
Hẹn em yêu - cuối năm nay anh
về
Tiễn chồng theo dọc con đê
Mắt em trao gửi lời thề thủy
chung
Nụ hôn em gửi theo cùng
Thơm trong mầu áo vẫy vùng
núi sông
Bóng tôi đã khuất cuối đồng
Em còn vẫn đứng ngóng trông
gọi chào
Triền đê gió lộng xôn xao
Mà tim thổn thức đợi bao ngày
về
Em là con gái chân quê
Thương cha ,thương mẹ em về
làm dâu
Phận chồng giữ nước còn lâu
Thương anh em đợi bạc đầu vẫn
thương
Những cánh thư quê ….
Anh ơi nơi chốn quê hương
Đêm đêm cha vẫn dâng hương
nguyện cầu
Mẹ thì thức trắng đêm thâu
Thương anh vất vả nhuộm mầu
gió sương
Đời anh khắp nẻo chiến trường
Giữ cho đất nước quê hương
đẹp giầu
Dẫu mình chẳng ở gần nhau
Trong mơ em vẫn thấy mầu mắt
anh
Khoảng trời cao rộng và xanh
Cánh diều cha thả theo anh
ngày nào
Như con én lượn trên cao
Rỡn đùa cùng nắng đón chào
mùa xuân
Anh ở xa vẫn như gần
Trong em đã có mùa xuân đợi
chờ
Nụ hôn em gửi cùng thơ
Cồn cào thổn thức đợi chờ bên
nhau
Chẳng tiền bạc gửi cho nhau
Gửi tờ lịch cuối đã nhàu đề
thơ
Cho vơi nỗi nhớ thẫn thờ
Anh về trong những giấc mơ
thắm hồng
Nơi xa anh có thấy không
Miền quê em vẫn phòng không
đợi chờ
Một mình ,với bóng bơ vơ
Đợi anh mà chỉ thấy thơ anh
về
Đó là đôi chữ hẹn thề
Trong thơ anh hứa sẽ về xuân
sau
Vườn nhà vẫn ngát hương cau
Đợi anh về hái giàn trầu ngày xưa
Đêm xuân tí tách tiếng mưa
Dụ đào nở nụ hương đưa lặng
thầm
Tiếng lòng mòn mỏi ngóng
trông
Giao thừa đào nở sắc hồng
xuân sang ….
Nơi anh giữ bản giữ làng
Có còn nhớ đến hội đàng quê
hương
Hai làng giờ đã dâng hương
Xóa đi lạc hậu khác thường
ngàn xưa..
Đơn vị E537 ngày 04/9/1984
Nguyễn Viết Hồng