13 tháng 11, 2014

Trăng vỡ...

TRĂNG VỠ... (Thuận nghịch độc )

(Đọc xuôi)

Trăng mờ đổ bóng chờ ai?...
Vàng hoa ngây ngấy nón quai bồng bềnh
Mây buồn chốn giữa mông mênh
Gầy hao lưu luyến nhẹ tênh đêm dài
Ưu phiền nụ héo trong ai
Yêu xuân tàn sắc nhạt phai rơi buồn
Than trời giọt lệ dòng tuôn
Tàn sương rơi lá đọng hồn ru em
Đời hoa mặn giọt hương đêm
Phơi khoe hình bóng nguyệt thềm vương vương
Tình đau nỗi vỡ tan gương
Mình - Ta xưa thủa gió sương Trong - Mờ
Mưa đêm vỡ bóng trăng mơ
Thừa hương đưa tiễn lệ xưa cay đời
Mưa sầu tủi phận người ơi!..

(Đọc ngược )

Ơi người phận tủi sầu mưa
Đời cay xưa lệ tiễn đưa hương thừa
Mơ trăng bóng vỡ đêm mưa
Mờ - Trong sương gió thủa xưa Ta - Mình
Gương tan vỡ nỗi đau tình
Vương vương thềm nguyệt bóng hình khoe phơi
Đêm hương giọt mặn hoa đời
Em ru hồn đọng lá rơi sương tàn
Tuôn dòng lệ giọt trời than
Buồn rơi phai nhạt sắc tàn xuân yêu
Ai trong héo nụ phiền ưu
Dài đêm tênh nhẹ luyến lưu hao gầy
Mênh mông giữa chốn buồn mây
Bềnh bồng quai nón ngất ngây hoa vàng
Ai chờ bóng đổ mờ trăng..

9/11/2014
Nguyễn Viết Hồng




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét