NHỚ LẮM QUẢNG TRỊ ƠI...
Anh muốn về Quảng trị với em
Thăm thành cổ có một trời hoa lửa
Thăm tuổi hai mươi gửi nơi góc phố
Để bây trừ mộc mạc đến ngu ngơ...
Đọc cánh thư em xao xuyến vô bờ
Thương nhiều lắm nhưng tình thi muôn thuở
Có khí nào hiện thực nở thành hoa?....
Nhịp sống muôn màu chia rẽ chúng ta
Em có thấy khi gió chiều trống vắng
Sóng trong tim hoà cùng biển lặng
Đợi nhau hoài sao chẳng đến tìm nhau...
22/02/2020
NGUYỄN VIẾT HỒNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét